Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2015

Mất em

Cũng như bao nhiêu ngày mặt trời mọc ở hướng Đông và mất dạng ở hướng Tây, khi mà bầu trời đầy nắng và bắt đầu chuyển mưa , anh lại gặp em ! Trong cơn dông và áp thấp nhiệt đới ....
Những ngày gần đây  áp thấp chuyển thành áp thấp nhiệt đới và chuyển thành bão, anh lại nhớ đến những năm tháng mà chúng ta hay gặp nhau ...trong cơn dông có gió giật mạnh cấp 8, cấp 9, biển động rất mạnh...
Anh gặp em dưới một tình huống khó xử , anh bị yếm thế và không thể kháng cự lại em ... em là ai ? sao lại bỗng đến cuộc đời tôi ...
Tôi trao cho em nụ hôn đầu đời để rồi là mang tiếng là hôn em khi chỉ mới bắt đầu đi học 
Nhưng anh lúc đó không yêu em, em ạ. chỉ là ghiền cảm giác được yêu , ôm hun như phim Hàn Quốc là thế nào thôi !
Thế rồi càng ngày tôi càng bị chọc hơn ! Bị ghép đôi với em tôi chẳng vui thú chút nào, tôi biết, sẽ có một ngày tôi phải yêu một ai đó và bắt đầu có một gia đình ! Và người đó có thể là em ...
Tôi nghĩ đến cảnh đó, tôi rùng mình lo sợ. vì lúc đó tui không biết yêu , nói thẳng ra là chưa biết yêu.
Tôi yêu ba mẹ tôi, đó là cảm giác thiêng liêng khó tả, nhưng có em tôi giống như đang mang một gánh nặng. Tôi ghét em và tôi không hiểu tại sao em đến với tôi trong cuộc đời này.
Tôi hận em . Tôi hận em nhiều lắm. Tại sao em với tôi lại đến với nhau trong cái hôn định mệnh để rồi làm sao ? Để là mang tiếng với nhau là Bi yêu Giao ...
Từ sau khi tốt nghiệp tiểu học xong, tôi không còn thấy em, tôi không còn thấy em ngày đêm cắp sách đến trường nữa mà là đi xe đạp đến trường. và tôi nghĩ, sao tôi lại hôn em ???
Và từ khi nào tôi lại mất cảm giác yêu ....
Yêu là gì và bản năng con người sao không bộc lộ trong tôi nữa từ ngày đó mà ngược lại nó đang đi ngược lại với mong muốn của tôi ???
Tôi không hiểu là tại sao tôi đã biến đổi , và không còn yêu em nữa mà cảm giác đó đã thay bằng tình bạn, tôi coi em như là đôi bạn cùng tiến, vì em học giỏi còn tôi học ngu, vì tôi không thông minh còn em sáng dạ. Qua bao năm tháng tôi mới thấu hiểu được lòng anh đang muốn nói gì. Anh yêu em? Nhưng anh không muốn nói ra , anh sợ rằng người ấy sẽ giết anh nếu em làm thế...
Khi tôi vào lớp 10 , tôi biết tôi đang bị theo dõi một người con trai, và hình như em cảm nhận rằng hắn ta thích tôi...Nhưng tôi không nhận ra và điều đó làm tôi không bận tâm.
Tôi vẫn cứ qua nhà em, gọi điện hằng đêm với em và thậm chí bữa nào đi học về lại tiện đường ghé thăm em. Tôi biết em hiền hậu , nhân từ và chăm học siêng năng,gia đình em cũng khó khăn. Hai hoàn cảnh lớn gặp nhau , một đứa thì thích làm giáo viên mà kiến thức nạp vô đầu lại nhão toẹt, một đứa thì thích làm bác sĩ mà lại rất sợ máu. Tôi biết ước mơ nhiều khi rất nhỏ nhen mang màu sắc của dục vọng và đen tối nhưng tôi biết đó là chí hướng của đôi đường uyên ương. Tôi viết ra đây để mong em đọc được dòng này, là tôi yêu em.
Nhưng tình cảm tôi dành cho em là không đủ , và tôi không chỉ lôi cuốn em, hớp hồn em bằng con mắt đa sầu đa cảm . Con mắt biếc ấy còn lôi cuốn những người khác, những kẻ mà ai cũng biết là ai đó...
Tôi yêu em nhưng chúng ta không đến được với nhau là do trời định. Bởi vì thứ nhất tôi không thể mang thai cho em và đến giờ vẫn vậy...Vì tôi biết muốn có con thì phải quan hệ vợ chồng, mà tôi lại không biết đến việc người nữ ...
Thứ hai, tôi phát hiện ra tôi đã thay đổi, từ khi lên lớp 10, những con người ấy đã đeo bám tôi, bám lấy tôi và tôi đã nhận ra họ là những con người ích kỉ , nhỏ nhen mục đích chính của họ là để phá hoại cuộc sống của tôi ...Nhưng tôi đã yêu họ, tôi yêu họ vì lúc đầu sao họ đối xử tốt với tôi, đối xử tốt với tôi như con chó sói dụ cô bé quàng khăn đỏ, phá rối tôi như bà dì ghẻ trong bạch tuyết và bảy chú lùn, cướp đoạt hết mọi thứ của tôi như bà mẹ kế của cô bé lọ lem. Họ xé nát trái tim tôi và đem nó cho con sói nó gặm, nó làm hoen ố trái tim tôi , nó làm cho đôi mắt tôi đỏ lên và đau đớn, và tôi hóa điên.
Tôi viết những dòng này để nhìn lại cuộc đời, nhìn lại quá khứ, nhìn lại tình cảm giữa anh với em sao chúng ta không thể đến được với nhau. Vì anh bê , anh không xứng đáng với em, và anh bê nên anh chỉ có nước qua Thái phẫu thuật chuyển giới mới xứng đáng ...
Anh không còn dám nói hai tiếng tình yêu nữa vì tình yêu là gì sao lại mang đến chỉ toàn đau đớn cho tôi, nó khiến tôi phát điên, bỏ bê tất cả bỏ bê mọi sự, và bỏ đi những thứ quý giá mà đáng lẽ đã thuộc về tôi, là có em....
Tôi có thể là con chó, tôi có thể là con đĩ nhưng em đừng có tát  anh để rồi sỉ vả anh là thằng đàn bà.
Xin em đấy, hãy quên tôi đi, vì tôi đã không còn yêu em ....Tình yêu của chúng ta đã chấm dứt từ lâu ... Vì tôi ... là .... lưỡng tính ....tôi song tính không đáng để yêu em,....Tình yêu của chúng ta là gì mà sao phải đau đớn, em là mối tình đầu của tôi , và những N là sau tôi cũng không kiếm đâu ra một người tốt như em để làm vợ...
Chắc tôi sẽ đi tu,tu trong một cái dòng nào đó , hoặc ở giá , sống bòn rúc trong cái căn nhà ổ chuột ba mẹ để lại để rồi chết đi tôi sẽ suốt địa ngục và em ... ở trên thiên đàng ngự bên tổ phụ Abraham và nói với tôi rằng:" Em cũng yêu anh..."|
Bài viết này là viết dựa trên một câu chuyện tình yêu có thật về cảm xúc của cuộc đời tôi, nó không hoàn toàn là hư cấu nhưng không ai đảm bảo nó là sự thật, vì vậy đừng xét đoán vì tình cảm của tôi không phải là thứ để đem đi đùa giỡn, giễu cợt :) I love you, my dear friend



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét