Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Bi's story 5: Nhà trẻ 2 - Trường mầm non 5

Sau khi rời khỏi nhà trẻ Vành khuyên, tạm biệt các sơ , tôi lên đường đi tìm ngôi trường mới...
Lúc ấy không biết thế nào, ma xui quỷ hờn , satan cám dỗ thế nào không biết, mẹ dắt mình dô trường mầm non 5, nơi mà mình thấy đó là thảm họa của những mẹ mìn thấy ghê!!!
Tại sao là như vậy???
Đơn giản, vì tất cả các cô bão mẫu ở đó ai cũng già, xấu và giữ hơn sơ soi :o !!!
Trường mầm non 5 là một trường mẫu giáo có uy tín nằm trên địa phận phường 5 quận Tân bình. Trường có 2 cơ sở một là ở ngả ba trên đường hẻm Lưu Nhân chú và cơ sở 2 nằm trong Hẻm Chợ ! Nhưng cả 2 cơ sở hiện nay đều không hoạt động mà không biết lí do gì ? Hay là trường này còn tệ hơn cả trường Vành Khuyên, đến nay thấy vẫn còn có các sơ luôn ngày đêm nhận nuôi giữ trẻ ???
Khi được tin mình vô nhà trẻ mầm non 5, mình cảm thấy bỡ ngỡ không biết nói gì ! Mình cứ thế nắm tay mẹ, đi đến trường là đi đến trường. Không cần ai quan tâm, chỉ mình mẹ và ba thôi ^^. Mẹ nắm tay mình, bàn tay mẹ vừa mãnh khảnh vừa thô ráp xác xơ không rõ nguyên nhân, chắc lúc đó còn bé nên chưa nhận thức được mẹ đã phải hy sinh như thế nào cho mình từ tấm bé cho đến bây giờ. Nghĩ mà sống mũi lại cay !!!
Và rồi vừa đi mình lại bập bẹ hỏi chuyện mẹ, dạng như : " Mẹ ơi ! Cô có dữ không, trường mới nó ra sao, con phải làm gì khi đến trường đây hả mẹ". Rồi mẹ cũng nói ,dạng như:" Cứ bình thường thôi con, không có gì đâu ! "
Rồi cũng đến trường , đi bộ từ đây qua đó mất 2 phút mà cứ ngỡ như rất lâu, hay tại mình cảm thấy khùng như vậy ? Dô trường , không được dô cổng chính, phải đi cổng phụ mà dô, cổng chính là nơi các bé được đón về hay nhà trường gặp hỏa hoạn mới đi, còn bình thường như mọi khi thì vẫn vô cổng phụ ! Mẹ và mình gặp cô bảo mẫu, dạng như cô  hỏi:" Cháu nó học bán trú hay một buổi?" . Mẹ nói:"Một buổi" . Sau khi học Vành khuyên dường như mẹ đã rút ra một kinh nghiệm: Không được ở bán trú, vì bán trú cô chăm không kĩ băng mình!. Và thế là mẹ chào tạm biệt mình...
Bắt đầu buổi học là hát, là chơi, là học đánh vần, học nói nhưng không học viết. Ba mẹ mình lo cho mình lắm... mới chưa vào lớp 1 mà đã mua sách tập viết chữ cho mình rồi , mình ở nhà viết theo con chữ đó mà eo ơi , xấu đa xấu đớn xấu kinh xấu khủng xấu không chịu được và đến bây giờ vẫn còn xấu hơn thế!!!
Rồi ngày tháng cũng trôi qua, mình làm quen được bạn mới!!! Ở đây mình làm quen được với bạn Lan Thảo và bạn Thắng...Bạn Lan Thảo quậy lắm, cứ chọc mình làm mình quậy dí đuổi nhau khắp phòng. Còn bạn Quốc Thắng? Hừm! Thấy bạn hiền hiền hơn mình nên mình ít khi bắt chuyện với bản! Nhưng đó là 2 đứa bạn thân trong trường mẫu giáo, thân nhau cho đến khi tốt nghiệp tiểu học... Riêng bạn thắng đến hết cấp 2 cơ!!!
Có một lần mình và Lan Thảo dí bắt nhau sao đổ nguyên một dàn kệ giày dép. Cô bảo mẫu chạy ra tới đó, mặc hừm hừm, cầm tay của 2 tụi tui kéo lên tít sân thượng , rồi đưa  vào trong căn phòng tối thui nhất rồi nói:" Ở đây suốt ngày luôn nghe chưa, không có về nhà luôn nhe, ở đó mà quậy", Rồi cô đóng  cửa cái đùng. Bạn Lan Thảo bắt đầu đập cửa ầm ầm và kêu" Cô ơi mở cửa cho con! Cô ơi mở cửa cho con !!!" . Còn mình thì đứng ngây ra , thấy thương cho bạn Lan Thảo mà khóc, chứ mình cũng không sợ gì :)). Rồi cũng đến giờ ra về! Khóc la um sùm cũng mệt, 2 đứa ngồi trong góc phòng sờ sợ. Thế là cô giáo cũng ra, mở cửa và nói, dạng như:" Cô tha lần này thôi nha, lần sau tái phạm là nhốt luôn đó!". Thế là 2 đứa nhóc ranh học xong một bài học nhớ đời! Từ nay chừa không dám quậy phá trong giờ chơi nữa :((.
Rồi một năm cũng trôi qua, rồi cũng tới thi tốt nghiệp, bài thi là: Hãy nặn ra con vật mà em thích nhất: Thế là mình bí !!! Không biết nặn con gì !!! Trước giờ chỉ biết nặn con giun con rắn!!! Đâu biết nặn con gì đâu !!! Thế là  LIẾC qua đứa kế bên thấy nó nặn cái mình tròn bằng cách để cục đất sét trên mặt đất xoay xoay theo chiều kim đồng hồ, còn cái mình thì nặn con giun con rắn mà nhiều đất sét hơn nhưng mà đừng quá tay. Thế là mình nặn xong bài thi! Con vật đó có cái mũi thật là dài, mình bự, có 4 chân. Thế là cô qua hỏi: Đó là con gì? Mình câm như hến, và cô hét lên: Con voi ! Thế là mình đã đậu bài thi tốt nghiệp lớp mầm non :))
Ngày tốt nghiệp, cô giáo đưa cho mình bộ đồ thủ khoa màu xanh, nhưng cũng có một vài bạn mặc áo màu đỏ. Mình thấy ghen tị lắm nhưng biết sao được ? Trời cho mỗi người một cái mà ^^ Rồi tấm hình chụp mình tốt nghiệp đó mẹ vẫn còn giữ trong cuốn tập album đó thôi ^^
Năm mẫu giáo mầm non cũng khá là vui, ăn chơi ngủ nghĩ... Nhưng lúc ở nhà cũng có nhiều chuyện xảy ra lắm. Có gì mình kể sau hen ^^
Ước gì mình sẽ  không bao giờ quên những kỉ niệm năm ấy và nhớ mãi những kỉ niệm đẹp đẽ ấy ... đến muôn mai sau hehehe ^^

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét