Thứ Ba, 23 tháng 6, 2015

Bi's story

Khi sinh ra ai ai cũng có những số phận riêng! Những cảm nhận của cuộc đời khác nhau, độc lập và đầy màu sắc... Có người sinh ra trong sự thiếu thốn, không cha không mẹ. Có người sinh ra là đã bị bệnh tật, quái thai, thiểu năng, khuyết tật; có người sinh ra đã bình thường và hạnh phúc... Và tôi nằm trong số đó....nhưng cũng có một phần nào đó ... bất hạnh ?!
Tôi sinh ra trong một gia đình vừa đủ, ba thì làm thợ điện, mẹ thì làm công nhân; nhưng từ khi có anh và mình, mẹ ở nhà làm nội trợ .Vừa mới cất tiếng khóc chào đời, nó nặng chỉ có 3,4 kí ...hơn những đứa trẻ bình thường. Sinh ra làm người quả là một hạnh phúc lớn lao... nhưng làm người mà không bị dị tật gì thì còn hạnh phúc hơn cả...Tuy tôi không biết gì về tuổi thơ lúc một tuổi của mình nhưng tôi được nghe mẹ kể lại những năm tháng ấy, hạnh phúc biết bao khi có mẹ trên cuộc đời này! Mẹ của tôi... 
Tôi thương nghe mẹ kể rằng ngày xưa mẹ sinh anh của mình quậy lắm, cứ cầm cái bô di di chổ này đến chổ kia rồi đứng lên cái bô, đội bô lên đầu, không bao giờ nằm yên một chổ... Dãy dụa, bú sữa thì cắn vú mẹ, làm vú mẹ sưng... thế là mẹ mua tetra thuốc mỡ bôi lên, thế là khi anh mình bú phải tetra thuốc mỡ... anh đã ói ra hết sữa và từ đó anh cai sữa... Anh mình lúc nào cũng bệnh, lúc thì sốt, lúc thì động kinh, hành kinh suốt đêm làm mẹ phải thức trực trong mệt mỏi. Mẹ cho anh ăn đầy đủ, thậm chí nhiều hơn những đứa trẻ bình thường nhưng anh không mập như mình bởi càng lớn lên ảnh càng biếng ăn và một bữa cơm ảnh chỉ ăn một chén ! Đến khi mình sinh ra, mẹ nói mình ngoan hơn anh mình; nằm yên, không dãy dụa, tuy nhiên ăn cái gì ói cái đó, thậm chí còn thỉnh thoảng phọt cứt ra, làm mẹ phải dọn dẹp mệt mỏi và... mẹ cảm thấy đấy là khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời mẹ...
Mẹ và ba lúc đó còn sống với nhau hạnh phúc, tình yêu còn đong đầy trong trái tim mỗi người, cùng nhau vun xới cho hạnh phúc gia đình. Ba mẹ có những khuyết điểm, ba thì không biết nấu ăn nhưng lại biết sửa đồ, sửa đạc, lắp điện, vv... Mẹ thì thuê may nấu ăn ... hai người khác nhau nhiều lắm nhưng sống chung với nhau , họ đã tạo nên một sự kết hợp, không gì có thể tách rời được... 
"Điều gì Thiên chúa kết hơp, loài người không được phân li "
Chắc có lẽ chúa đã an bài tất cả cho mẹ gặp ba và sinh ra tôi , tôi phải biết ơn chúa vì điều đó! Có phải không !!!
Những điều tôi nhớ được trong những năm đầu đời là tiếng hát ru của mẹ " Búp bùm bum , búp bùm bum , búp bum búp bùm bum, búp bum búp bùm bum", tiếng nói" Cậu bé tiên" của ba và tiếng" Thằng bi có hai lỗ đít, bịt lỗ này thì xì lỗ kia" ... của anh mình ==" ! Những kí ức đó khó phai nhòa , và khi tôi lật lại kí ức, nó làm tôi cảm thấy vui trong lòng. Thời tôi là đã có phim màu, và phim hoạt hình, cứ mỗi lần disney có băng hoạt hình nào mới, ba đều mua cho hai anh em mình coi, nào là Nàng tiên cá, nào là cô bé lọ lem, Người đẹp và quái vật, Công chúa ngủ trong rừng, 101 con chó đóm, vv.... làm cho mình có cái nhìn mới mẻ hơn về chuyện thần tiên ! ...Người tốt tuy bị hãm hại, bị lừa gạt, bị gục ngã,... nhưng họ vẫn tìm được hạnh phúc cho mình vào giờ sau hết ... Chuyện cổ tích đã dạy cho tôi biết thế nào là đúng, thế nào là sai, thế nào là tốt ,thế nào là xấu, thế nào là hạnh phúc Happy ending, happily ever after và cho đến bây giờ, tôi vẫn sống nhờ những câu chuyện ấy, sống tốt và hạnh phúc hơn bao giờ ......
( Continue )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét