Chủ Nhật, 19 tháng 11, 2017

Bi's story 10 : Lớp 5, cô Khánh !!!

Hồi đó tôi được học cô Khánh , cô Khánh làm giáo viên của tôi !!!!
Chắc là ai đó ít nhiều cũng đều phải có một lần đau khổ , riêng tôi , tôi cảm thấy hạnh phúc là khi được điểm cao về khoe cho cha mẹ ,..., nhưng tới lúc lớn lên rồi , tôi mới nhận ra , những thứ ấy hoàn toàn vô nghĩa !!!
Trong những năm tháng ấy , cô KHánh làm giáo viên chủ nhiệm của chúng tôi , hồi đó tôi học ngu lắm , tại mê game !!!! Tuy nhiên , nhờ mê game mà bây giờ tôi biết sử dụng máy vi tính !!! Tôi học cho ra học , chơi cho ra chơi cho nên điểm số cũng không đến nổi tệ lắm , chỉ sơ sơ thôi ....
Hồi đó, do không có tiền đi học thêm , nên mẹ dắt tôi qua nhà bố thằng Tí , là bà con quốc thích xa gần với mình !!!
Bây giờ , chỉ mong được về nhà , không muốn học hành gì nữa , ..., tại học hành ngu chết bầm luôn !!! Không bao giờ tôi chịu ngồi yên học cả, ..., ngay cả con nhỏ học chung với mình , ngồi kế bên mình cứ bị tát tung tóc lên làm mình sợ chết khiếp , chẳng dám phá rối hay quậy phá gì !!!~
Mình đi học mà phải ngồi im cho nên vô cùng bối rối , muốn quậy mà chẳng quậy được , muốn phá con nhỏ kế bên mà chẳng phá được !!! Chán lắm !!!
Học hành thì dốt mà ở nhà cứ chơi game , chẳng chịu làm bài tập ,..., hồi đó lại mê ăn phá lấu cứ thế chôm tiền ba mẹ đi ăn phá lấu , cho nên cứ thế mà mập như con heo !!!
Tới cuối năm tôi được học sinh giỏi mới ghê , thi đầu vào lớp sáu được 18 diểm ( như vậy là hơi thấp vì ai cũng được 19 và 20 điểm ) , công nhận ghê thật , Toán với văn vậy mà ai cũng được 19 , 20 vậy là xuất xắc rồi !!!!
Tới cuối năm nhưng chẳng có cảm xúc gì nhiều , chỉ toàn những cảm xúc vui vẻ và phấn khởi vì đã được ra khỏi trường sớm !!! Nhưng bấy giờ tôi chưa cảm thấy điều gì là hạnh phúc thật sự cả !!!! Chỉ thấy một điều gì đó đau đáu trong lòng , liệu ra khỏi mái trường Phạm Văn Hai này , tôi có được hạnh phúc chăng ???
Hồi đó mình hay xuống thư viện , đọc cuốn Những tấm lòng cao cả mà rớt hết nước mắt !!! Nước mắt cứ tuôn rơi nhưng đọc được nửa cuốn thì thư viện phải đóng cửa không rõ nguyên nhân !!! Chán lắm cơ !!!
Bây giờ , nếu có một ước muốn , chỉ mong rằng Chúa cứ ban cho mình được ngây thơ , trong trắng như đứa bé thơ , bên Chúa ngày dêm như vậy , để bình an của Chúa cứ thế đổ tràn trên mình !!! Amen !!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét